Có chị bạn, mỗi ngày chị cập nhật hình trên Facebook kèm thêm cái hashtag #100HappyDays. Tui tò mò, tìm hiểu và khoái, hí hí. Nó là vậy.

Từ cái “insight”:

Cuộc sống hàng ngày đầy lo toan, bận rộn, con người ta không cảm thấy hạnh phúc. Phần lớn thì cho rằng hạnh phúc là thứ xa xỉ giữa cuộc sống đầy mối lo cơm áo gạo tiền. Thế nên mới có chuyện đi tìm hạnh phúc.

…nó ra cái “challenge” (thử thách):

Đố ai “dám” hạnh phúc liên tục trong 100 ngày. [Nghe vớ vẩn nhỉ?]

… và đưa ra “bằng trứng”:

71% những người bỏ cuộc giữa chừng khi tham gia hành trình.

Một thách thức quá ư là… thách thức. Thế là tui tìm hiểu.

Vậy Hành trình 100 Ngày Hạnh Phúc (tên tiếng Anh 100 Happy Days) là giề? Theo 5W1H nghen. Hồi đi học, cụm từ này hay gọi là… 5 Vợ (Wife) 1 Chồng (Husband) cho dễ nhớ.

100HappyDays năm đầu tiên của mình
100HappyDays năm đầu tiên của mình

What – Cái gì?

Đó không phải là một cuộc thi tranh giải, cũng không phải là một cuộc tranh tài thắng thua. Không ai chấm điểm, đánh giá. Không có ban giám khảo hay ban tổ chức. Không có thí sinh khác hay đối thủ. Không có khán giả. Đó là một thử thách dành cho bản thân mỗi người. Bạn là người chơi duy nhất, chiến đấu với chính bản thân mình, làm giám khảo của chính mình, để dành chiến thắng cho chính mình. Không chiến thắng nào vĩ đại hơn chiến thắng của bản thân.

(Ghê chưa! [Có ghê gì đâu!])

How – Như thế nào?

Mỗi ngày, hãy chọn một khoảnh khắc khiến bạn vui, hạnh phúc và ghi lại cho riêng mình. Và hãy làm điều đó liên tục trong 100 ngày.

Chẳng hạn, trong suốt ngày đi làm bị sếp la, bị khách hàng mắng, nhưng tối về lại thấy con nhỏ khoe một hình vẽ từ trên lớp, hay khoe một việc vừa làm được, bạn cảm thấy hạnh phúc, dù là một khoảnh khắc nhỏ, hãy ghi lại.

Chẳng hạn, sáng đi làm gặp một đống chuyện bực mình, nào kẹt xe, nào hết xăng… thì vô tình nghe được cậu bé bán vé số khen: “Cô xinh như mẹ cháu vậy!”. Hãy ghi lại khoảnh khắc này.

Hoặc đơn giản chỉ là có thể vào một thế yoga nào đó, dù chỉ một giây, cũng nên ghi lại.

Trong một ngày có 24 giờ, tức là 1,440 phút, là 86,400 giây, chẳng lẽ không có đến một giây bạn cảm thấy hạnh phúc, vui vẻ? Thử thách lớn nhất là bạn phải ghi lại khoảnh khắc này trước 12 giờ đêm, và thử thách lớn hơn là phải trung thực và nghiêm khắc với bản thân trong việc thực hiện hành trình.

(Khoản này tui mém bỏ cuộc từ ngày thứ hai của hành trình).

Where – Làm ở đâu?

Ghi trong một cuốn sổ nhật ký, một ghi chú trên điện thoại, hoặc có thể ghi trên Facebook để chia sẻ với mọi người, có thể ghi bằng hình ảnh, bằng video, bằng chữ… miễn sao bạn có thể lưu lại khoảnh khắc đó.

Tui thì ngày nào cũng đăng ảnh một phát lên 5 chổ: Facebook, G+, Instagram, Tumblr, Flickr và Zalo. Ha ha. Khuyến khích tham gia trên Facebook hoặc các mạng xã hội khác đặng có bạn bè làm chứng. Lỡ bỏ giữa chừng thì tụi nó chọc chơi. Tức thì lại tiếp.

Why – Tại sao tôi phải làm?

Nếu không có lý do thì chẳng ai muốn làm một việc như thế cả. Tuy nhiên, điều bạn đạt được ở cuối hành trình này là một món quà lớn: đó là niềm hạnh phúc và tự hào vì đã vượt qua được bản thân, đó là thói quen mỗi ngày luôn tìm một niềm thấy niềm vui, đó là lối sống tích cực, luôn tìm được niềm vui trong mỗi ngày bận rộn, đó là những khoảnh khắc đáng quý mà chúng ta vô tình bỏ qua trong cuộc sống thường nhật…

Mà nói chứ, làm cũng có mất gì đâu, chỉ thấy vui.

Who – Ai có thể tham gia?

Bất cứ ai. Những người khi nào cũng cảm thấy đau khổ, bận rộn lại càng nên tham gia.

When – Khi nào thì bắt đầu?

Hãy bắt đầu ngay hôm nay, và nhớ đi trọn 100 ngày. Bạn sẽ thấy khác biệt. Hông tin đi hỏi mấy đứa đi hết hành trình í, nó kể cho nghe.

Hết hành trình là bạn có luôn thói quen không còn đăng tin nhảm lên Facebook. 😀

Và tôi đã thấy khác biệt.

Khuyến mãi: xem cái hình trên của tui kìa, tổng hợp 100 ngày hạnh phúc của tui đó, hí hí.

Show CommentsClose Comments

Leave a comment