Hà Viết

Vô cảm?

Cảm xúc hỗn tạp đang căng như quả bóng, bỗng một câu nói vô tâm (hay chủ ý?) làm nó nổ bùng. Tan nát. Cứ muốn viết như ngày xưa, cái thời thích là viết, bận rộn cũng viết, rảnh rỗi cũng viết, ngày cũng viết, đêm cũng viết… Chỉ cần có cảm xúc là mọi con chữ đều được thể hiện…

Trưa không vắng

Đang tự hỏi liệu mình có thèm một ly cà phê Cappuccino của Gloria Jeans Coffee không thì tự trả lời bằng… một ly cà phê Latte và một chiếc bánh ngọt nhiều kem cùng trái cây của Tous Les Jours. Cảm giác một mình vào trưa nắng cùng ly cà phê latte đắng nghét trên sân thượng của Tour Les Jours…

Note for 09-09-09

Có những điều nho nhỏ khiến ta mỉm cười, hài lòng. Có những điều nho nhỏ lại khiến ta không vui, dù một chút thôi. Có những thói quen sớm hình thành, nhanh chóng. Cũng có những thói quen cần bỏ đi, rất lâu. Mở lòng hơn. Thoải mái với những người ta nghĩ rằng sẽ không bao giờ nói chuyện với…

Sống

Mỗi người có một cách sống khác nhau. Có người sống vội vàng như thể ngày mai không được sống nữa. Họ như đang ngồi trong chiếc xe hơi lao vun vút trên đường cao tốc. Không cảm nhận được gì! Có người sống chậm, nhẹ nhàng quan sát những thay đổi trong cuộc sống như một người nhâm nhi ly cà…

Tháng Bảy

Tháng của ta bắt đầu bằng một cơn mưa thật dài. Ta không thích mưa. Và hình như ta chưa bao giờ thích những giọt nước từ trời đó. Nó ướt át, nó lãng mạn và nó không như em. Em của ta không thế. Em không ướt át, không lãng mạn. Em khô khốc lắm, em thực tế lắm. Vì thế…

Ngẫu hứng

Muốn ở nhà.Chẳng làm gì, chỉ đi lòng vòng.Sang nhà hàng xóm, bế đứa bé rồi loanh quanh với nó.Ra ngoài sân, tiếng chổi xoèn xoẹt, xoèn xoẹt. Gió như trêu trêu ngươi. Lại xoèn xoẹt, xoèn xoẹt.Đi lên đi xuống, cây lau nhà đi xuống đi lên.Ba rít điếu thuốc, ôm cây guitar, ngồi xích đu. Tình tang tình tang.Má sau…

Em, thu Hà Nội

Hà Nội có đủ bốn mùa. Ai cũng bảo thu Hà Nội đẹp lắm. Nắng vàng, lá vàng khoác một lớp áo mới cho thành phố. Ta cũng thấy Hà Nội đẹp, thấy qua những lời kể, qua hình ảnh và qua cả đôi mắt trong veo nắng thu Hà Nội của em. Sài Gòn không như thế. Thành phố ồn ào…

ĐÔI MẮT CỦA BIỂN

– Sao em ngồi đây? – Em ngồi đây vì em nhớ anh. Cô gái nói mà không quay mặt sang nhìn chàng trai. Cô không cần nhìn. Chỉ cần nghe giọng nói, cô biết đó là anh. – Sao anh lại ở đây? – Anh ở đây vì anh cũng nhớ em. Cô gái vẫn không quay mặt nhìn anh. Mắt…