Đừng khóc

(Phỏng theo bài Don’t Cry Joni)

 don't cry joni

 

Cô bé mười lăm nhà hàng xóm
Nói yêu tôi tha thiết đã từ lâu
Cô viết thư ngỏ ý ban đầu
Rằng,
Anh nhé, chờ em ngày khôn lớn…
Những nụ tình đầu đời mơn mỡn
lóng lánh màu trong,
trao riêng anh…

#

Tôi đọc lại thư một thoáng băn khoăn
Trẻ con học yêu mà… lăn tăn gớm nhỉ!
Tôi chạy tới nhà nhìn cô một tí
Rằng
Em quên tôi đi!
.
Mắt cô lâm li…
Rồi lệ nhòa như mưa ngày hạ
Tôi vừa dạ,
bước đi trong ngày nắng lạ,
Đi rất xa!

#

Những năm tháng hồn la cà tự nhiên tôi từ bi .
Nhớ nụ tình em … long lanh mắt ngọc… .
Tôi tự hỏi em còn giữ niềm yêu trong lòng?… .
nên quay về tìm kí ức trong trong…

Em gật đầu chào, nhìn tôi với đứa trẻ đang bồng
tôi biết giờ không như xưa nữa…
Con em giờ hơn một đứa
mắt em vẫn lóng lánh niềm yêu…

Tôi nhận ra mình đã rất kiêu,
Khi em,
Rằng
Quên tôi đi nhé.

Mắt tôi lâm li…
Rồi suýt nhòa như mưa ngày hạ…
“Quên tôi đi!”…
em nói khóc làm gì!

P/S: Cảm ơn bạn Jun đã tặng bản dịch tiếng Việt này.

Show CommentsClose Comments

Leave a comment