Ta hẹn em từ những ngày trời chưa chuyển hạt mưa cho đất khô cằn
Em mệt mỏi lê từng bước cuộc đời
Thân gầy guộc gánh lo toan, muộn phiền, trách móc
Khát khô những yêu thương dù rất mỏng manh
Ta hẹn mang đến mùa cảm xúc tưới những khô cằn cuộc sống
Hẹn những buổi cà-phê để thấy đời tươi xanh
Những cửa lòng mở toang đón vội tia nắng sớm
Hẹn mắt long lanh, hẹn những nụ cười tươi…
Em đếm phút đếm giờ đến ngày hẹn như em chưa từng thế
Ta vội vã trôi tuột cùng từng ngày đi qua
Bỏ quên em, những mong manh không dễ vỡ, chẳng dễ buồn
Và cứ thế, ta lại đi, lại lỗi hẹn cùng em…
* Tặng em, Tháng Bảy của ta. Ta thương em vì những cái hẹn chưa bao giờ trọn vẹn nhưng em chưa bao giờ giận ta – gã si tình bận rộn. Em không phải là người dễ giận như thế. Ta sẽ thôi không hẹn nữa để không còn lỗi hẹn cùng người con gái ta thương cả cuộc đời.